top of page

Sự lệ thuộc về cảm xúc

Sự lệ thuộc về cảm xúc là độc dược của mọi mối quan hệ.


Trong tình yêu, sự gắn bó về cảm xúc luôn là một nền tảng quan trọng. Khi cuộc sống nhấn chìm ta trong những tổn thương hay những áp lực, sẽ rất cần đến một người tin yêu sẵn sàng lắng nghe những điều ta giãi bày, chấp nhận không phán xét, và giúp ta vượt qua được những giai đoạn khó khăn.


Nhưng sự lệ thuộc về cảm xúc thường đi quá giới hạn này. Khi đó, bạn không những chỉ cần người kia như một chỗ dựa tinh thần, mà còn cho rằng họ, trên danh nghĩa của "tình yêu", phải có trách nhiệm với tất cả nhu cầu cảm xúc mà bạn có. Và nếu như bạn cảm thấy không hạnh phúc về một điều gì đó, bạn sẽ mặc định cho rằng tất cả lỗi lầm đều thuộc về phía họ.


Khi cảm xúc của bạn hoàn toàn lệ thuộc vào người khác, như tác giả Crystal Raypole trên trang Healthline có nói: điều đó có nghĩa bạn đang chưa tự đáp ứng được những nhu cầu cảm xúc của mình.


Việc tự có trách nhiệm với cảm xúc của mình, do đó là yếu tố thành-bại của một mối quan hệ. Vì nếu như lúc nào bạn cũng cần một ai đó làm chỗ dựa, thì có lẽ bạn cũng chưa đủ vững vàng để một ai đó có thể dựa được vào bạn. Một mối quan hệ mà chỉ có một người-cho và một người-nhận, sẽ thường có "hạn sử dụng" rất ngắn. Vì không phải ai cũng có thể cho đi được mãi.


Ở chiều ngược lại, tôi không cho rằng một mối quan hệ chỉ lành mạnh khi hai người hoàn toàn trở nên độc lập, đến độ có người kia hay không cũng không sao. Vì sự thấu hiểu và kết nối về cảm xúc, chính là điệp khúc của một mối tình.


Chỉ cần đừng trở nên lệ thuộc và lầm tưởng đó là "yêu", và đừng biến mình thành gánh nặng của người khác. Hãy tự có trách nhiệm với cảm xúc của mình, nỗ lực từng ngày để có được sự tự chủ, trước khi phó mặc hay đổ lỗi cho bất kì ai.


Điều đó sẽ không chỉ giúp bạn trở nên giá trị hơn, mà còn giúp một mối tình được bền lâu, vì nó được xây trên hai trái tim đã biết tự mình trụ vững.


Như nhà phâm tâm Erich Fromm từng nói: "paradoxically, the ability to be alone is the condition for the ability to love". Chỉ khi ta có thể ở một mình, ta mới có thể yêu.


bottom of page