top of page

Cho phép mình được sai

Một trong những điểm chung mà mình thấy người trẻ hay người lớn đều vướng mắc, đó là tâm lý sợ sai.


Vì sợ sai mà không dám nói, không dám làm. Sợ nói sai thì người khác cười, sợ làm sai thì đâm ra hỏng chuyện.


Một người bị mắc vào tâm lý sợ sai thì sẽ thường chần chừ trước mọi quyết định, muốn mọi thứ phải chắc chắn rồi mới dám dấn thân.


Nhưng cuộc đời đâu có gì là chắc chắn bao giờ.

Vậy nên cuộc sống của họ, nếu như không thay đổi cái tư duy này, sẽ kẹt mãi trong sự lo âu nhạt nhòa, không bao giờ tạo ra được thứ gì mới.


Mình nói như vậy không phải để phê bình ai, vì bản thân mình cũng là một người sợ sai như thế.


Nhiều người từng nhận xét mình quá an toàn. Làm gì cũng phải suy tính rất lâu, đo đếm mọi rủi ro và cơ hội. Rồi khi viết bài và làm nội dung cũng vậy, cũng sợ mình sai ở đâu mà nhiều khi cứ chỉnh sửa mãi không dám đăng.


Thế rồi, cuối cùng thì những sự cẩn trọng thái quá đó vô tình chỉ tạo ra sự cản trở.

Mình nghĩ, có những chuyện nhất định không nên sai. Nhất là khi chúng ta đã nắm giữ nhiều trách nhiệm.


Nhưng với 95% những lựa chọn trong cuộc sống, mắc sai lầm thật ra không đáng sợ đến thế. Vì nếu như không sai, thì không biết để mà sửa.


Người sai nhiều là người sửa được nhiều, học được nhiều, theo thời gian mà trở thành con người hoàn thiện hơn.


Một cầu thủ không bao giờ sút trượt, là cầu thủ không bao giờ được ra sân. Một cầu thủ với nhiều bàn thắng, thật ra là cầu thủ đã sút trượt nhiều hơn bất kì ai khác.


Thậm chí mình cho rằng càng trẻ, càng phải sai nhiều hơn. Vì học cách sai chính là học cách lớn. Sai càng sớm thì càng dễ sửa.


Để thoải mái mắc sai lầm, thì đừng phán xét những sai lầm. Đó chỉ đơn giản là một phần tất yếu trong bất kì hành trình nào mà thôi.


Để vượt qua sai lầm, bạn chỉ cần: (1) thừa nhận, (2) rút kinh nghiệm, và (3) chỉnh sửa rèn luyện thêm.


Bản thân mình cũng đã từng học sai ngành, yêu sai người, đầu tư sai thời điểm. Và mình nghĩ nhiều người cũng vậy. Kể ra thì cũng không sung sướng hay vui vẻ gì. Nhưng khi đã vượt qua rồi, mình lại thấy tự hào vì đã có những lần sai như thế.


Vì không nhờ những trải nghiệm đó thì đã không khôn ngoan hơn, đã không học được thêm về bản thân, về cuộc sống, và được thấy tinh thần mình thêm cứng cáp.

Có lời khuyên mà mình rất tâm đắc, đó là "fail foward". Hãy sẵn sàng ngã về phía trước.

Ngã để biết thứ gì làm mình ngã.


Ngã để biết tự đỡ bản thân mình đứng dậy.


Ngã về phía trước còn hơn là đứng yên hay tụt lùi.


Cosmic Writer

Kommentare


bottom of page