top of page

Hành động thay lời nói

Tôi rất ngại mỗi khi phải chia sẻ điều gì về mình.


Ví dụ như trong những buổi phỏng vấn xin việc mà tôi từng ứng tuyển, tôi thường muốn CV và portfolio thể hiện năng lực của mình thay lời nói: từ bố cục được sắp xếp, thông tin được chắt lọc, font chữ được lựa chọn, dấu chấm phẩy đặt đúng chỗ...


Ai nhìn người đủ tinh tế tự khắc sẽ nhận ra, mà chẳng cần mình phải nói gì nhiều.

Thứ tôi mong muốn được ghi nhận là cái tư duy, cái phẩm chất, cái tấm lòng, hơn là những thành tích hay huân chương mà tôi từng thu lượm được.


Không phải vì tôi không có thành tựu gì để khoe, mà vì những thứ ấy không định nghĩa con người tôi, không làm tăng giá trị của tôi. Thành công làm tôi tự mãn trong phút chốc, nhưng thất bại mới làm tôi trưởng thành về lâu dài.


Sự thật là: ta chỉ thèm khát sự công nhận của kẻ khác khi không thể tự trao nó cho bản thân.


Trong điện ảnh có một thứ quy luật mà tôi tôn thờ: "show, don't tell" (hãy thể hiện, đừng trình bày).


Bộ phim nào mà giải thích rườm rà, sẽ có giá trị nghệ thuật bị đánh giá thấp hơn những bộ phim có sự thể hiện tinh tế và có chủ đích trong từng góc máy, khung hình, ánh sáng, màu sắc, hay âm thanh...


Trong cuộc sống thường ngày cũng vậy. Tôi ít khi chia sẻ điều gì về mình. Bạn bè người thân thấy tôi cười nói hòa đồng, nhưng đến một lúc họ chợt nhận ra chẳng biết gì về tôi.


Nhưng đâu có sao. Tiểu sử lai lịch của mình ta có thể dễ dàng chỉnh sửa. Nhưng tâm hồn con người mình là thứ ta không dễ gì che giấu.


Trong năm mới này, hãy cùng tôi hành động thay cho lời nói. Actions speak louder than words.


Cosmic Writer


Comments


bottom of page