Dạo gần đây, tôi nhận được mấy lời khen ngợi về sự "tự tin".
Việc này làm tôi rất bất ngờ, vì tự bản thân tôi chưa bao giờ thấy mình tự tin, và thấy như mình không xứng đáng với lời khen đó.
Cũng như bạn thôi, trong lòng tôi nhiều khi chồng chéo đầy nỗi lo âu.
Tôi từng từ chối nhiều cơ hội tốt đến với mình, chỉ vì tự ti về năng lực của bản thân. Là một người làm nội dung, cứ mỗi khi phải đăng tải điều gì lên mạng, cũng là một lần tôi phải đối diện với nỗi lo sợ của mình:
"Liệu mình suy nghĩ như vậy có đúng không?" "Liệu mình đã đủ am hiểu để chia sẻ về vấn đề này chưa?" "Liệu mọi người sẽ nhìn nhận và đánh giá mình thế nào?"
...
Nhưng rồi tôi chợt nghĩ tới câu nói tôi từng viết trong một chiếc video mấy tháng trước:
"Lòng can đảm không phải là khi chúng ta không cảm thấy sợ hãi, mà là cảm thấy sợ hãi nhưng vẫn sẵn sàng đương đầu."
Bí quyết của sự tự tin có khi cũng chỉ đơn giản như vậy. Nó nằm ở cách mình nhìn nhận nỗi lo sợ của mình thế nào: liệu mình thấy đó là "rào cản", hay chỉ là "chướng ngại"?
"Rào cản" thì làm mình dừng bước. Còn "chướng ngại" tuy gây khó dễ, nhưng mình vẫn có thể vượt qua.
Thông điệp từ quá khứ bỗng khiến tôi hiểu ra điều ấy.
Để tự tin hơn, mình không nhất thiết phải trở nên thật hoàn hảo, loại bỏ hết những thiếu sót, những khuyết điểm, và những nỗi lo âu. Mà nó là việc chấp nhận tất cả những thứ ấy như một phần của cuộc hành trình, bất chấp "chướng ngại" mà dấn thân về phía trước.
Quả thật, khi nhìn nhận vấn đề như vậy, tôi tự thấy mình đã tự tin hơn rất nhiều trong vòng 1 năm qua.
Việc chia sẻ tiếng nói của mình trên không gian mạng, là điều mà "tôi trước đây" không có đủ sự tự tin để thực hiện.
Và có lẽ, việc liên tục bước ra khỏi vùng an toàn và đối diện với những nỗi lo sợ của mình mỗi ngày, cũng chính là điều khiến tôi... "trông có vẻ" tự tin trong mắt người khác.
Cosmic Writer
Komentar