Bạn "hiểu" bản thân hơn mình nghĩ?
Nhiều người băn khoăn không biết đam mê, sở thích của mình là gì, mà không nhận ra rằng câu trả lời có thể được tìm thấy từ chính những câu chuyện tuổi thơ.
Năm 2021, sau một khoảng thời gian hoang mang, tôi bỏ việc để theo đuổi việc làm sáng tạo nội dung độc lập. Gọi là đi theo "đam mê" thì cũng không hẳn. Đã làm thử đâu mà biết có "đam mê" hay không. Những gì thúc đẩy tôi chỉ là một linh cảm, rằng đây có lẽ là một con đường phù hợp với mình. Vì tôi thích sự tự do, thích sự sáng tạo, và cảm thấy rằng mình có đủ kỹ năng để làm tốt công việc này.
Gần 2 năm sau, tôi mới nhận thấy, đó là một sự lựa chọn tuyệt vời nhất mà tôi từng thực hiện. Thi thoảng tôi vẫn bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian đó, và thầm cảm ơn rằng mình đã dám bắt đầu.
Tôi từng nghĩ, nhờ đâu mà tôi tìm được cho mình con đường phù hợp đến vậy? Càng khám phá và hiểu hơn về mình, tôi dần nhận ra, chính đứa trẻ bên trong tôi đã chỉ dẫn cho tôi con đường này.
Từ ngày còn nhỏ xíu, tôi đã thường hay thả hồn mình vào những trang viết. Tôi yêu thích việc mở khóa để trí tưởng tượng được tự do trong những vần thơ và những câu chuyện. Lên trung học, những bài văn nghị luận của tôi thường đạt điểm cao, vì tôi không xem đó như bài tập phải làm, mà xem như là việc "tìm kiếm sự thật và truyền đạt nó với thế giới". Tôi đã viết bằng tất cả tâm huyết.
Sau này, tuy không còn viết thường xuyên, tôi bắt đầu sử dụng internet để chia sẻ những bức tranh mình vẽ. Từ năm lớp 9, tôi đã tạo dựng được tên tuổi của mình trong một vài cộng đồng graffiti (hội họa đường phố). Tôi được nhiều người biết đến, có người ghen tức, có người nể phục, có người vẫn nhớ đến tôi cho dù tôi đã biến mất trong suốt gần 10 năm sau đó.
Cũng năm lớp 9, tôi tự mày mò về tin học để tạo ra một diễn đàn trực tuyến dành riêng cho lớp tôi lúc ấy. Lên cấp 3, tôi tự làm một bộ phim ngắn đầu tiên, cho dù lúc ấy còn khá đơn sơ và lủng củng...
Tất cả những trải nghiệm đó, phần nào tạo nên con người tôi, và dòng máu chảy trong tôi hiện giờ. Việc làm sáng tạo nội dung và xây dựng cộng đồng, thoạt đầu tưởng như là một thứ gì đó mới mẻ, nhưng xâu chuỗi các sự kiện lại mới thấy, đó chỉ là sự tiếp diễn của những câu chuyện từ tuổi thơ. Một hành trình theo đuổi sự sáng tạo, sự tự do, và tạo dựng những sự kết nối trực tuyến.
Đó cũng là lý do tôi cảm thấy tự tin đến thế với con đường này. Vì ở đây, tôi cảm thấy được là chính mình, được thoải mái sống đúng với những giá trị của mình, thay vì phải cố gượng ép để trở thành ai khác. Nhờ sự say mê với công việc mà tôi mới làm được tốt, và tìm thấy hạnh phúc trong những cố gắng từng ngày.
Tôi không chắc câu chuyện này có ý nghĩa với bạn đọc tới đâu, nhưng tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng: đôi khi câu trả lời bạn tìm kiếm, đã ở ngay bên trong bạn rồi. Nhưng vì lầm tưởng rằng nó được cất giấu ở đâu đó bên ngoài hay trong tương lai, chúng ta không nhận ra những manh mối của nó ngay trong chính câu chuyện của mình.
Nếu như một khoảnh khắc nào đó bạn cảm thấy hoang mang, hãy thử hỏi xin chút tư vấn từ cô bé/cậu bé bên trong mình, vì đứa nhóc ấy thật ra thông minh hơn bạn nghĩ. Bạn giỏi thứ gì, thích thứ gì, đam mê thứ gì... bạn có thể mơ hồ nhưng nhóc ấy thì không.
Nói cách khác, chúng ta thật ra hiểu bản thân hơn mình nghĩ. Nhưng để ý thức được cái "hiểu" ấy, chúng ta cần phải sẵn sàng đào sâu vào chính mình, nhìn lại hành trình xuyên suốt tuổi thơ để mà thấy được những bài học, những tầng nghĩa sâu hơn mà có thể trước đó ta chưa từng nhận ra.
Những cái hiểu đó có thể chỉ dẫn cho chúng ta, nên hoặc không nên đi về đâu giữa mê cung cuộc đời. Vậy mới có thể nói, bạn cũng chính là người thầy của mình.
Và khi bạn được là chính bạn, thì khi ấy bạn tỏa sáng.
Cosmic Writer
Comments