"Be thankful for all the people that spoke to the winner in you, before you started winning".
Không rõ lần đầu tiên tôi đọc được ở đâu, nhưng đây là một trong số những câu nói tôi rất yêu thích.
Có lẽ vì lớn lên trong một môi trường mà con người ta quá "hào phóng" dành cho nhau những lời chê bai, phán xét... mà tôi cũng như nhiều người, đã hình thành nên những niềm tin không mấy tốt đẹp về bản thân. Chẳng hạn như nghĩ rằng mình không đủ giỏi, không đủ tốt... và cứ thế thu mình lại.
Thậm chí nhiều khi, những niềm tin tiêu cực ấy khó nhận ra hơn chúng ta nghĩ. Như khi chúng ta không dám chia sẻ quan điểm của mình, hoặc không dám theo đuổi điều mình muốn, phải chăng điều đó cũng đang ngầm phản ánh một nỗi lo sợ ẩn sâu hơn, rằng chúng ta nghĩ rằng mình có thể sai lầm, có thể thất bại?
Nhận thức được điều này, chúng ta có thể dần tự giải phóng bản thân khỏi những niềm tin tiêu cực. Thay vì nghĩ rằng mình không đủ, chúng ta học cách để ghi nhận những giá trị tuyệt vời mà chúng ta đang sẵn có, vừa liên tục rèn giũa bản thân để trở nên hoàn thiện hơn.
Để có thể làm được việc đó, chúng ta cần phải học cách để tự soi xét lại chính mình. Sẵn sàng phá vỡ những xiềng xích định kiến, và dần mở khóa được những tiềm năng.
Tuy vậy, với nhiều người, việc soi xét bản thân một cách công bằng và khách quan không dễ dàng đến thế. Nhất là khi những niềm tin tiêu cực mà chúng ta có về mình, đã được hình thành và củng cố xuyên suốt tuổi thơ. Việc nhìn nhận và tháo gỡ những niềm tin đó cần đến một thái độ vừa trung thực, vừa bao dung, và cả sự kiên nhẫn xuyên suốt một khoảng thời gian dài. Và cho đến cùng, chúng ta vẫn sẽ có những "điểm mù" nhất định không thể tự nhận ra.
Khi đó, việc có thêm những góc nhìn từ bên ngoài sẽ giúp chúng ta đẩy nhanh tiến trình học hỏi của mình. Họ sẽ cho chúng ta góp ý, chỉ ra cho chúng ta thấy những điểm có thể được cải thiện. Đó sẽ là những phản hồi vô giá.
Không những thế, nếu như may mắn hơn nữa, chúng ta sẽ gặp được những người có thể nhìn thấy cả tiềm năng trong ta. Họ không đánh giá chúng ta vì những giới hạn và khuyết điểm ở hiện tại, mà quý trọng chúng ta vì con người mà trong tương lai ta có thể trở thành. Họ xem chúng ta như những viên ngọc thô cần được mài giũa, với niềm tin rằng ta sẽ trở thành một viên ngọc sáng sau này...
Tôi cảm thấy thật biết ơn khi đã gặp được người như vậy. Người đặt niềm tin vào tôi, đôi khi nhiều hơn chính tôi tin vào bản thân mình. Giống như câu nói ở ngay đầu bài viết.
Và bản thân tôi, trên hành trình của riêng mình, cũng đang nỗ lực để trở thành một hình mẫu như vậy với những người mà tôi tiếp xúc. Có những bạn làm việc cùng tôi, chỉ sau vài tháng mà có những sự phát triển rõ rệt. Có những bạn dõi theo hành trình của tôi, và cũng được truyền cảm hứng để theo đuổi hành trình của riêng mình.
Đối với tôi, không gì ý nghĩa hơn việc chứng kiến những người xung quanh mình dần trở thành một phiên bản tốt hơn, như chính họ mong muốn. Và rằng mình, đã đóng góp được chút ít cho sự phát triển đó.
Thế mới thấy: nhiều khi, tất cả những gì chúng ta cần, chỉ đơn giản là một lời khích lệ chân thành.
Cosmic Writer
Comments