Mình có thể trở nên tốt hơn.
Không phải bởi vì mình của hiện tại có điều gì không ổn. Mỗi cá thể đều hoàn hảo trong chính những sự khác thường, những thiếu sót riêng, và mình không phải ngoại lệ.
Nhưng bởi vì: dòng thời gian sớm muộn gì cũng làm mình thay đổi. Năm tháng đặt lên mái tóc những sợi bạc, hằn lên khóe mắt những vết chân chim. Thăng trầm rồi sẽ khiến tâm hồn mình chai sạn.
Đời người chỉ như một cái chớp mắt, thoáng chốc ta lại thấy mình trở thành một con người khác, băng qua những ngã rẽ khác. Trong sự vô thường của vạn vật, con người mình thay đổi là lẽ tất yếu.
Nhưng sự thay đổi ấy trong tương lai, liệu sẽ là những bước thăng tiến hay những cú trượt dài, phần lớn phụ thuộc vào lựa chọn của chính mình ở thời điểm hiện tại.
Mình có thể trở thành một phiên bản hoàn thiện hơn của bản thân, nếu như có thể tự định nghĩa thế nào là "hoàn thiện", và lấy đó làm mục tiêu để hướng đến mỗi ngày.
Để có cho bản thân một tâm thế sẵn sàng học hỏi và trưởng thành, mình phải tự đặt mình vào vị trí của một học trò đang cần học, của một đứa trẻ đang cần lớn, của một kẻ ngốc đang cần khôn.
Việc này không hề dễ, vì đặt mình vào vị trí ấy không làm thỏa mãn cái tôi trong chốc lát. Đối diện với những điều chưa biết cũng làm mình thấy yếu đuối và hoang mang.
Vậy nên bài học đầu tiên là có cho mình sự khiêm nhường để thừa nhận những điều mình cần cải thiện, để từ đó tìm kiếm người thầy, kiến thức, và trải nghiệm có thể tôi luyện cho mình thêm sắc bén.
Chỉ nhờ đó, mình của hôm nay mới tốt hơn mình của hôm qua, và mình của ngày mai mới tốt hơn mình của hôm nay.
Cosmic Writer
Comments