Khi nghe mình chia sẻ về những bài học cuộc sống, nhiều người thường nghĩ rằng mình đã phải trải qua nhiều biến cố, nhiều tổn thương lắm rồi mới có được những góc nhìn trí tuệ.
Mình không biết nữa.
Biến cố, tổn thương... đã là con người thì bất kì ai cũng đều từng trải qua.
Mình chưa từng được sống cuộc đời của một ai khác, để mà so sánh được rằng nỗi khổ của mình có sâu hơn nỗi khổ của người...
Vậy nên, nhiều hay ít rất khó để nói.
Và đúng, những tổn thương có khả năng đánh thức một con người. Mình đã thấy những người trở về sau biến cố và lột xác trở thành một phiên bản mới.
Giống như khi có bệnh rồi chúng ta mới giác ngộ được rằng sức khỏe là tất cả.
Nhưng thật ra, chúng ta đều có thể tự đánh thức được chính mình, chủ động thay đổi và phát triển mình từ những trải nghiệm giản đơn thường ngày, chứ không cần phải chờ tới khi tổn thương rồi mới có thể làm việc đó.
Nhưng nó cần chúng ta phải biết nhìn sâu vào bản thân, thấu hiểu, chữa lành và tu sửa chính mình.
Nói cách khác, mức độ phát triển về trí tuệ phụ thuộc vào năng lực tự học của mỗi người về bản thân họ.
Mình cũng từng trải qua những giai đoạn gặp biến cố về tâm lý, trải qua những đợt khủng hoảng hiện sinh, khủng hoảng căn tính, khủng hoảng 1/4 cuộc đời...
Và không thể phủ nhận, đó là những bước ngoặt cần thiết mà mình cần vượt qua, để giúp mình ý thức được sâu sắc hơn về quyền tự do lựa chọn, và về tầm quan trọng của việc tự mình định nghĩa cuộc đời mình.
Nhưng khi nhìn nhận lại, thứ đã khiến mình vượt qua tất cả và trở thành phiên bản của hiện tại, không phải chỉ là từ những nỗi đau mà còn là từ thói quen phản tư, chiêm nghiệm, tự đúc kết bài học sau mọi trải nghiệm sống.
Chẳng hạn:
Việc theo đuổi con đường làm tự do dạy mình về sự kiên trì.
Việc đối diện với mọi lời khen-chê dạy mình điều hòa cảm xúc.
Việc tự lực kinh doanh dạy mình cách để kiểm soát cái tôi.
Việc lãnh đạo đội nhóm dạy mình về trách nhiệm và giao tiếp.
Việc thuyết trình dạy mình thả lỏng và biểu đạt bản thân.
Mình nhận thấy:
Nỗi đau lớn có thể tạo ra thay đổi lớn.
Nhưng... cũng có thể chẳng tạo ra gì cả.
Tất cả phụ thuộc vào năng lực học về bản thân của mỗi người. Muốn học, thì không cần đau cũng vẫn tự nhận ra nhiều điều. Không muốn học, thì đau tột cùng cũng không nhận ra được điều gì mới.
Vậy nên, dù bạn có đang trải qua điều gì, là thành công hay thất bại, là vui sướng hay khổ đau... thì sau cùng, thứ bạn học được từ những trải nghiệm đó mới là thứ sẽ thay đổi bạn, và đi cùng với bạn lâu dài.
Hãy hình thành cho bản thân thói quen nhìn lại, trung thực chiêm nghiệm về những gì bạn đã và đang trải qua với những câu hỏi như:
Mình đã nhận ra được điều gì?
Trải nghiệm này có thể giúp mình tốt hơn như thế nào?
Và mình sẽ thay đổi hoặc cải thiện như thế nào về sau?
Mình tin, bằng việc thường xuyên chiêm nghiệm, dừng lại để soi chiếu chính mình sau những đoạn đường đã qua, thì mỗi bước đi đều sẽ mở ra cho bạn những sự hiểu biết mới.
Khi bạn có cái tâm hướng đến trí tuệ...
Thì khi đó, trải nghiệm gì cũng ẩn chứa bài học, gặp được ai cũng thấy đó là thầy.
Cosmic Writer
Comments